Trong khoảng thời gian bận rộn ấy, Vương Tự Bảo đã đón năm mới thứ chín của kiếp này.
Là vãn bối trong nhà, cô đã "thu hoạch" được kha khá tiền mừng tuổi.
Đồng thời, là một trưởng bối, Vương Tự Bảo cũng chuẩn bị lì xì dày cộm cho Vương Hử, Vương Tông và con của những đường ca còn lại trong nhà.
Cũng phải nhắc đến Tưởng Viêm và Tưởng Xán – hai người tuy lớn hơn Vương Tự Bảo nhưng vẫn bằng lòng gọi cô bé là biểu cô, mùng Hai Tết đã về Trấn Quốc Công phủ cùng Tưởng thị, sau khi nhận được lì xì cũng đòi món đồ chơi loại mới nhất.
Vương Tự Bảo có rất nhiều món đồ chơi kiểu này để tặng cho người khác, tất nhiên cũng sẽ không quên mất hai người bọn họ, vả lại mấy năm Trấn Quốc Công phủ cũng có thêm mấy đứa trẻ con.
Vậy là Vương Tự Bảo bèn sai hai người đi theo mình là Mỹ Cảnh và Diễm Dương phát từng món quà cho mọi người.
Ngoài tiếng cảm tạ, Vương Tự Bảo còn được nhận thêm "mưa phùn" văng lung tung của mấy đứa nhóc trong nhà.
Lâm Khê cũng đi cùng cô và Tưởng thị, thấy vậy thì vô cùng buồn nôn, thi thoảng lại lấy khăn tay ra, giúp Vương Tự Bảo lau nước miếng mà mấy đứa trẻ văng ra khi chúng thể hiện sự thích thú.
Nói đến cũng thấy kỳ lạ, cácbiểu tẩu đời này của Trấn Quốc Công phủ đều sinh mấy đứa trẻ liền, nhưng tất cả đều là con trai.
Lúc Vương Tự Bảo sắp đi, mấy đứa bé mới vài tuổi đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425533/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.