Mặc dù Vương Dụ Trạch không có nhiều điều kiêng kỵ với nữ sắc như phụ thân và hai người em trai nhà mình, nhưng người muốn tính kế hắn, muốn bò lên giường hắn, hắn tuyệt đối không thể chấp nhận.
Hắn trợn mắt nhìn người nằm trên đất, thấy người này mặc một bộ váy tơ lụa màu vàng nhạt, chải búi tóc đơn giản. Trên đầu còn cài một cây trâm bạc rẻ tiền. Vừa nhìn đã biết không phải là trang phục của nhóm tỳ nữ trong phủ.
Tại sao trên trán nàng ta lại còn buộc một tấm vải, đây là trang phục gì vậy?
Nhưng chuyện này không quan trọng, quan trọng là hắn hoàn toàn không nhận ra người này.
"Thúy Liễu! Thúy Liễu! Ngươi mau lại đây cho ta!" Vương Dụ Trạch giận dữ hét lên.
Thúy Liễu là nha hoàn nhất đẳng quản lý ngoại thư phòng của Vương Dụ Trạch, cũng là nha hoàn thông phòng của hắn.
Không bao lâu sau, Thúy Liễu quần áo xộc xệch, vội vội vàng vàng chạy từ nhà dưới tới.
Vừa thấy dáng vẻ đằng đằng sát khí của Vương Dụ Trạch và Triệu Sở Kiều đã ngất đi đang nằm trên mặt đất, nàng ta sợ hãi đến mức lập tức quỳ xuống đất.
Nàng ta vừa dập đầu vừa nhận sai nói: "Đại thiếu gia bớt giận. Đại thiếu gia bớt giận. Đều là nô tỳ không hầu hạ ngài được tốt."
Vương Dụ Trạch đã hoàn toàn tỉnh táo lại. Hắn tìm một cái ghế ngồi xuống, lạnh lùng nhìn Thúy Liễu dập đầu trên mặt đất, không bảo dừng.
Chờ sau khi cơn tức giận hơi nguôi đi, hắn mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425516/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.