Lâm Khê vội vàng phân phó ra bên ngoài: "Lộng Mặc nhanh đi mời Mã lang trung đến, Vũ Văn ngươi đi lấy một ít nước ấm qua đây."
"Đúng rồi, Văn Vũ hai ngươi phải nhanh lên." Vương Tự Bảo cũng nôn nóng nói.
Vũ Văn và Lộng Mặc vội vàng làm theo sự sắp xếp của hai người.
Khi Văn Vũ đi vào, Vương Tự Bảo bị Lâm Khê đẩy ra ngoài. Cậu ở bên trong chỉ đạo Vũ Văn lau người, thay đồ cho Vương Dụ Tuần.
Mã Tử Kiến vừa đến thấy Vương Dụ Tuần vẫn đang sốt cao liền vội vàng kê thuốc hạ sốt.
Lộng Mặc phụ trách bốc thuốc và sắc thuốc.
Vương Tự Bảo bỗng nhiên nghĩ đến cồn có thể hạ sốt cho nên sai Vũ Văn nhanh chóng đi lấy rượu nặng độ lau cho Vương Dụ Tuần.
Sau một phen cố gắng, nhiệt độ của Vương Dụ Tuần dần dần giảm xuống, bắt đầu ra nhiều mồ hôi.
Vũ Văn và Lộng Mặc lại bắt đầu không ngừng lau mồ hôi cho Vương Dụ Tuần.
Bởi vì biết Vương Dụ Tuần có tính cực kỳ ưa sạch sẽ, cho nên họ lại thay quần áo cho Vương Dụ Tuần mấy lần.
Bận rộn mãi đến khi trời sáng, Vương Dụ Tuần mới xem như ổn định lại. Việc này cũng khiến cho nhóm người Vương Tự Bảo thở phào nhẹ nhõm.
Vương Tử Nghĩa nửa đêm từ hoàng cung trở về, sau khi bàn bạc cả đêm với Vương lão hầu gia lại mang theo đôi mắt thâm quầng đi vào triều.
Triều đình sáng nay giống như một nồi lẩu, cực kỳ náo nhiệt.
Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425445/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.