Từ lúc Vương Dụ Tuần tới đây, Thẩm Nguyệt Như đã coi Vương Dụ Tuần trở thành vật trong bàn tay mình.
Nếu những người này đã là người nhà của hắn, nói vậy tương lai không lâu cũng sẽ là người nhà của mình. Vì vậy nàng ta bèn kiềm nén sự kiêu ngạo của mình lại, muốn giữ gìn mối quan hệ với bọn họ trước.
Đã xác định thân phận của người đến, Thẩm Khiêm bèn cười sang sảng: "Lần này chúng ta coi như là không đánh nhau thì không quen biết. Muội muội của tại hạ lỗ mãng, mong rằng Bảo Quận chúa và tiểu Nhị thiếu gia bỏ qua cho!" Vừa nói hắn ta vừa nịnh bợ ôm quyền hướng về phía bọn họ.
Nếu hắn ta đã nói đến mức này, vừa mới đến phủ thành Lâm Bắc, Vương Tự Bảo cũng không muốn đắc tội người ta vào lúc chưa hiểu rõ tình hình.
Ban nãy cũng chẳng qua chỉ vì trút giận mà thôi.
Nếu đã hả giận mà bây giờ lại có cơ hội hòa hoãn, thì nên dứt khoát cho đối phương một đường lùi. Bằng không khiến người ta cảm thấy mình không buông tha thì cũng không tốt.
Vì vậy nàng cao giọng nói với bên ngoài: "Lương Thần, thả Thẩm tiểu thư và thị vệ của nàng ta ra hết đi. Tông ca nhi, con cũng vào đây, trời không còn sớm nữa, chúng ta chuẩn bị vào phủ nha."
"Vâng." Sau khi trả lời, Vương Tông nói với Thẩm Khiêm: "Ý của tiểu cô cô nhà ta là không so đo việc này với các ngươi nữa. Các ngươi mau tránh ra, chúng ta còn phải đi tìm Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425280/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.