Thẩm Nguyệt Như đi về phía Vương Dụ Tuần, nghiêng người cố ý dùng vũ khí trước ngực chà xát lên người Vương Dụ Tuần.
Vương Dụ Tuần ghê tởm quay sang bên cạnh trốn.
Thẩm Nguyệt Như cũng không để ý, dán môi lên tai Vương Dụ Tuần, vừa thổi hơi nóng vừa uốn éo nói: "Tuần lang, đoán chừng trước đây chàng chưa từng có nữ nhân nào nên mới không biết những điểm tốt của nữ nhân. Lát nữa, ta nhất định ta sẽ hầu hạ chàng thoải mái, để cho chàng không thể quên được ta."
"Ọe."
Vương Dụ Tuần ẩn nhẫn đã lâu rốt cuộc cũng bạo phát, hắn thành công nôn hết tất cả những thứ trong bụng lên mặt của Thẩm Nguyệt Như.
"Ôi trời! Mẹ ơi!" Thẩm Nguyệt Như không hề để phòng đột nhiên sợ hãi kêu lên, lập tức lùi ngay ra xa, đồng thời dùng tay lau loạn mặt mình.
Cảm giác nhầy nhầy trên mặt cộng thêm mùi hôi tanh khiến Thẩm Nguyệt Như không nhịn nổi bắt đầu nôn khan.
Thẩm Tuấn Dương và Thẩm Khiêm lần lượt đi vào trong phòng, cảnh tượng nhìn được chính là Vương Dụ Tuần bị trói trên ghế đang nghiêng đầu tiếp tục nôn, còn ở một góc phòng khác Thẩm Nguyệt Như quần áo không chỉnh tề đang vừa oán giận vừa dùng khăn lau thứ dơ bẩn trên mặt.
Khắp gian phòng còn tràn ngập mùi hôi tanh khiến người khác cảm thấy buồn nôn. Điều này cũng khiến bao tử hai cha con họ không ngừng cuộn trào.
Thẩm Tuấn Dương cau màu nuốt nước bọt, cố sức đè nén sự khó chịu trong dạ dày mình xuống. Lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425228/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.