Sang năm mới thì Chu Lâm Khê đã mười tám tuổi rồi, ở nơi đây đã hoàn toàn có thể coi như là người trưởng thành.
Bởi vì lên đường gấp gáp nên có thể nhìn thấy râu trên cằm hắn đã nhú ra lưa thưa rồi.
"Nhớ muội rồi, nên mới tới." Chu Lâm Khê ôm lấy Vương Tự Bảo rất tự nhiên, rồi thì thầm bên tai nàng những lời vô cùng thân mật.
Vương Tự Bảo đấm nhẹ vào lồng ngực Chu Lâm Khê, "Bớt tới đi, huynh tưởng huynh còn giống như lúc ở Hòa Thuận Hầu phủ trước đây sao? Nói tới là tới."
"Đúng vậy! Lần này ta vẫn ở nhà nhạc gia của mình giống như trước đây." Chu Lâm Khê nắm chặt lấy bàn tay nhỏ đang nắm của Vương Tự Bảo, nói như lẽ đương nhiên, chẳng hề có một chút ngại ngùng như người đương thời khi nói tới việc sống ở nhà nhạc phụ nhạc mẫu.
"Vậy lần này rốt cuộc là huynh tới để làm gì?" Vương Tự Bảo muốn hỏi cho ra lẽ.
Chu Lâm Khê hôn lên bờ môi nhỏ nhắn của Vương Tự Bảo, kéo nàng lại ôm, nhẹ nhàng thầm thì bên tai nàng hai chữ: "Cưới muội."
Thấy Vương Tự Bảo vẫn còn muốn mở miệng để hỏi, Chu Lâm Khê không thể nhìn nổi bờ môi mấp máy của nàng nữa, nên cúi đầu dùng môi của mình đặt lên môi nàng.
Tuy không bá đạo nhưng cũng không nhẹ nhàng lướt qua như trước đây, nụ hôn này mang theo cảm giác nồng cháy, mang theo sự chiếm đoạt, ham muốn mãnh liệt, từng chút từng chút một chiếm lấy Vương Tự Bảo, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425216/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.