Hạ Thần Dục lưỡng lự nói: "Biết đâu làm như vậy có thể sẽ khiến cả nhà nàng bị cuốn vào cảnh vạn kiếp bất phục. Ta không nỡ rời xa nàng, càng không nỡ rời xa đứa bé trong bụng, hay là nàng đừng cho mọi người biết cha đứa bé là ai. Tương lai nếu như có một ngày ta xảy ra chuyện, nàng còn có thể giữ lại cốt nhục cho ta."
"Không, Dục lang, nếu như chàng thật sự xảy ra chuyện, ta tuyệt đối sẽ không sống một mình, ta và con nhất định sẽ đi theo chàng." Trịnh Tương Quân nói như lập lời thề.
Bất kể ở thời đại nào, một khi nữ nhân đã rơi vào lưới tình thì đều trở nên mù quáng. Trịnh Tương Quân cũng không phải ngoại lệ.
Cuối cùng Hạ Thần Dục miễn cưỡng nói: "Vậy thì, phải làm phiền nhạc phụ rồi."
"Nhạc phụ?" Thấy Hạ Thần Dục cười mờ ám, Trịnh Tương Quân bỗng cảm thấy xấu hổ, "Đáng ghét, chúng ta còn chưa thành thân đâu."
Khóe miệng Hạ Thần Dục mang theo ý cười: "Con cũng đã có rồi, còn xấu hổ cái gì."
Nói xong, Hạ Thần Dục lại cúi người đè lên Trịnh Tương Quân.
…
Sau khi chọn một ngày tốt, Vĩnh Thịnh đế dẫn mọi người xuất phát về phía hành cung nghỉ mát.
Do tình hình sức khỏe của Tưởng Thái hậu cho nên lần này bọn họ không đi lâu, lộ trình cả đi cả về được định là một tháng. Hơn nữa Vĩnh Thịnh đế cũng đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ cần bệnh tình của Tưởng Thái hậu có thay đổi bất thường, bất cứ lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2424835/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.