Phùng thị nhận lấy quà của Vương Tự Bảo mở ra xem, quả nhiên cực kỳ yêu thích, liên tục khen đẹp.
Thấy Quan Âm mình vẽ ra được công nhận, Vương Tự Bảo rất vui mừng.
Tiếp đó Vương Tự Bảo không mời trà nữa.
Hứa Nhan Dung tiếng là vợ hai của Chu Vĩnh Hồng, nhưng lúc ghi trong gia phả cũng chỉ là thân phận bình thê. Bình thê thì chỉ nói ra cho hay chứ trên thực tế vẫn là thϊếp.
Hơn nữa, Chu Lâm Khê vẫn luôn xem Hứa Nhan Dung là thϊếp của cha hắn, cho nên Vương Tự Bảo cũng không cần phải tự hạ thấp giá trị của bản thân mà đi mời trà bà ta.
Vương Tự Bảo nhìn tạo hình của Hứa Nhan Dung hôm nay, có thể bà ta cũng biết bản thân danh không chính ngôn không thuận với vị trí trưởng bối, cho nên mặc cung trang dành cho nhất phẩm công chúa, trang sức trên đầu cũng không phải là vật tầm thường.
Lại nhìn dung nhan, tuy rằng tuổi tác đã nhiều nhưng tướng mạo vẫn ổn. Nhưng nếu đứng cùng một chỗ với Chu Vĩnh Hồng thì không xứng đôi.
Nàng tươi cười bước đến trước mặt Hứa Nhan Dung khách khí nói: "Nhị nương."
Phải biết rằng danh xưng này cao hơn Nhị di nương nhiều rồi. Đây là để ý đến chức danh công chúa của Hứa Nhan Dung bày ra, nàng mới nể mặt đấy.
Tức quá mà!
Bà ta siết chặt nắm tay, móng tay sắp đâm vào thịt thì tâm trạng mới bình ổn được.
Cuối cùng cũng xem như nặn ra vẻ mặt tươi cười nói: "Ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2424801/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.