"Khi thϊếp thân xuất gia rồi, mọi sự phàm trần đều chẳng còn liên quan đến thϊếp thân nữa. Vẫn mong vương gia để mắt tới Vĩnh An Hầu phủ giúp thϊếp thân." Vĩnh An Hầu phủ là nhà mẹ đẻ của Phùng thị.
Chu Vĩnh Hồng gật đầu đáp: "Đây là điều đương nhiên, cho dù nàng không đưa ra yêu cầu này, bản vương cũng sẽ làm."
Vĩnh An Hầu phủ đã giúp sức rất nhiều cho Chu Vĩnh Hồng.
"Vậy thì thϊếp thân không còn yêu cầu nào khác." Phùng thị ngồi xuống.
Còn chưa dùng xong bữa cơm, thị nữ đứng sau Chu Lâm Hà đột nhiên ngã xuống, máu chảy ra từ người nàng ta thành một vũng màu đỏ thẫm.
Sau đó Châu thị cũng ôm lấy bụng, đau đớn mà thét lên.
Vương Tự Bảo vừa thấy cảnh này thì khóe miệng giật giật.
Cái tên Chu Lâm Hà này bình thường cũng đâu có rảnh rỗi, vậy mà không làm thì thôi, một khi làm là ra được hai đứa.
Nàng lại nhìn khói hương đang vấn vít từ chiếc lư đặt ở bên này, thầm nghĩ phải để bao nhiêu thuốc vào thì công hiệu mới mạnh đến mức này?
Phỏng chừng đời này Châu thị chẳng còn duyên có con nữa. Chắc chắn bát canh đó đã bị hạ thuốc tuyệt tự.
Nghĩ tới đây, gương mặt Vương Tự Bảo dần trở nên lạnh lùng.
Phải thù hận tới mức nào mới muốn người ta tuyệt tự chứ.
Chu Lâm Khê nhìn thấy cảnh này cũng chợt hiểu ra. Những ngày tháng sống yên ổn của Hứa Nhan Dung e là đã hết rồi.
Chu Vĩnh Hồng ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2424798/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.