Sau khi cảnh cáo, Vương Tự Bảo lại tiếp tục khích lệ: "Đương nhiên, các ngươi xuất thân từ các thế gia nghìn năm trong cung, ta tin các ngươi có khả năng này. Vì vậy ta vẫn rất đánh giá cao các ngươi."
"Đa tạ Thiều vương phi chỉ điểm." Người nhiều tuổi nhất trong số bọn họ nói.
Vương Tự Bảo gật nhẹ rồi hướng về phía phu thê Lữ Duyên nói: "Vậy sư phụ, sư mẫu, hai người đến phòng khách nghỉ ngơi trước. Mấy ngày tới, sau khi sư phụ và mọi người có chức quan, triều đình tự khắc sẽ sắp xếp chỗ ở cho." Lần này triều đình có biến, rất nhiều người đã bị tịch thu nhà cửa, khắp Thiều Kinh còn có rất nhiều nhà trống có thể cấp cho quan viên mới nhậm chức. Đây xem như là một phúc lợi cực lớn.
Lúc sắp rời đi Lữ Duyên còn không quên dặn dò Vương Tự Bảo: "Vậy Bảo Muội à, vi phụ dẫn bọn họ xuống trước. Lát nữa con có thời gian thì kể lại chuyện Định Quốc tấn công Thiều Quốc cho ta nghe."
"Vâng, sư phụ. Mọi người đi nghỉ ngơi trước đi. Sau khi nghỉ ngơi đầy đủ, con sẽ kể cho người và hai vị sư huynh nghe. Buổi chiều Lâm Khê về, còn có một số việc cụ thể muốn hỏi người. Đến lúc đó chúng ta cùng nhau bàn bạc." Việc đại sự như thế này nên để phu quân nàng ra mặt vẫn tốt hơn.
Bởi vì Chu Lâm Khê khá bận cho nên quay về hơi muộn. Đặc biệt là những điều Vương Tự Bảo nhắc đến nên để người của bọn họ ra mặt vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2423375/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.