"Cái gì? Vương gia người nói cái gì? Sao ta nghe không hiểu?" Cho dù đã nghi ngờ nhưng Hứa Nhan Dung vẫn không muốn tin điều đó là thật.
Chu Vĩnh Hồng thản nhiên nói: "Ngươi hiểu mà."
Hứa Nhan Dung vô thức chối bỏ: "Không, điều đó không phải là sự thật, những điều đó không thể là thật được."
Giờ khắc này, những sự việc đã qua trong quá khứ lần lượt hiện ra trong đầu Hứa Nhan Dung.
Chả trách số lần ít ỏi mà Chu Vĩnh Hồng và bà viên phòng, Chu Vĩnh Hồng đều muốn thổi tắt nến. Hơn nữa mỗi lần đều giống như đang đối phó, làm qua loa sơ sài rồi kết thúc, sau đó lập tức rời đi. Hơn nữa, ông chưa từng hôn bà ta, cũng chưa từng hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cùng bà hoan lạc.
Thế thân, hóa ra ông ta vẫn luôn dùng thế thân để đối phó với bà ta.
Vậy việc ông thông phòng với những thϊếp thất trong hậu viện kia thì thì thế nào? Chẳng lẽ cũng là giả tưởng ông dùng để che mắt người đời? Còn có phụ hoàng? Xem ra phụ hoàng cũng đã bị lừa hơn hai mươi năm.
"Xem ra ngươi đều hiểu cả rồi. Vậy hôm nay bản vương cũng nói rõ ràng với các ngươi vậy." Chu Vĩnh Hồng nói xong, quét mắt nhìn qua vẻ mặt kinh ngạc của những người có mặt.
Sau đó ra lệnh: " Người đâu, gọi Ám Ảnh đến đây gặp mặt mọi người."
"Rõ."
Lập tức có người nhận lệnh đi gọi người có tên là Ám Ảnh mà Chu Vĩnh Hồng nhắc đến.
Không lâu sau, một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2423371/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.