Chu Vĩnh Hồng nhìn Vương Tự Bảo rồi hỏi: "Bảo Muội có ý kiến gì thì nói ra xem nào?"
Vương Tự Bảo đã đồng ý giúp Lưu thị hòa ly và luôn sai người làm như vậy. Nhưng bây giờ lại dính đến cả thế thân của cha chồng nàng, hơn nữa người đó còn là ca ca của ông, khiến cho chuyện này trở nên phức tạp. Nhưng nàng lại là người rất có nguyên tắc, vì đã hứa với Lưu thị rồi, mà Lưu thị sau này còn là người của nàng nữa, nên cần giúp tranh đoạt thứ gì thì vẫn nên giúp.
Nhưng trước hết, có một chuyện nàng phải làm rõ đã.
Vương Tự Bảo vội vàng đứng lên đáp: "Khởi bẩm phụ vương, con đã đồng ý sẽ giúp Lưu thị hòa ly với Chu Lâm Giang và giúp Vọng ca nhi sống cùng Lưu thị. Nhưng lúc đó con không thể ngờ chuyện sẽ thành ra thế này, bởi vậy con có vài lời muốn hỏi Lưu thị."
"Hỏi đi." Chu Vĩnh Hồng phất tay.
"Vâng, thưa phụ vương." Vương Tự Bảo bèn quay ra nói với Lưu thị: "Giờ chuyện thế nào tỷ cũng thấy rồi đấy, thật ra không cần thiết phải hòa ly đâu."
"Không cần hòa ly?" Lưu thị ngạc nhiên nhìn Vương Tự Bảo.
Không hòa ly thì nàng còn đường thoát nào nữa?
"Đúng. Giả dụ không hòa ly, tỷ và Vọng ca nhi sẽ được ghi tên dưới danh nghĩa của vị… ừm… bá phụ này. Như thế, hai người sẽ là dòng thứ của Thiều Quốc Công phủ, và là dòng chính của Hưng An Công chúa phủ. Tỷ sẽ là tức phụ của bá phụ, Vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2423369/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.