"Đúng rồi, lát nữa mẫu thân con tới, người và bà ấy nói chuyện vui vẻ nhé, con tin rằng người sẽ không thiếu một tức phụ, sẽ không thiếu một nữ nhi, ngược lại, người sẽ còn có thêm một tỷ muội tốt nữa đấy." Vương Tự Bảo vẫn không quên kéo mối quan hệ giúp mẫu thân và mẹ chồng mình.
Phật tổ phù hộ, chỉ mong mẫu thân nàng đừng ghen tuông như thường ngày là được.
Lúc nãy nhắc tới Dương thị và Châu thị, hai người này tuy là bởi vì Châu thị đẻ non mới hạ độc Hứa Nhan Dung và Chu Lâm Hà. Nhưng chuyện làm ra trái với luân thường, sau đó lại chịu áp lực từ Chu Vĩnh Hồng, nên hai mẹ con họ đã bị Châu Tướng quân đưa tới từ đường.
Tưởng thị cũng không dông dài. Nghỉ ngơi khỏe rồi, bà vừa nghĩ tới việc Vương Tự Bảo đang mang thai thì tới thật sớm để thăm nàng.
Vừa bước vào cửa bà đã nhìn thấy Lâm Uyển Yên với chiếc mạng che mặt.
Liên quan tới chuyện giữa Lâm Uyển Yên và Chu Vĩnh Hồng, trên đường tới đây bà và Vương Tử Nghĩa đã nghe người ta loan truyền khắp nơi rồi. Cho dù chuyện thật giả ra sao, nhưng khi vừa nhìn thấy người đeo mạng che mặt, lại vô cùng thân thiết với con gái mình, Tưởng thị đã đoán ra người này chính là Nhϊếp Chính vương vương phi bị rơi xuống vách núi nên bị thương ở mặt, Lâm thị, cũng chính là mẹ chồng của con gái mình.
Tưởng thị là người khá rộng lượng. Chẳng những không ghen mà ngược lại bà còn chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2423331/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.