Vương Tự Bảo suy nghĩ, nàng cũng không định giấu tài, nghiêm túc trả lời: "Tạm thời cứ nghỉ ngơi để lấy lại sức, khiến dân giàu nước mạnh. Rồi sau đó lại nghĩ cách để tăng cường lực lượng quân sự."
Vương Tự Bảo lại giải thích thêm: "Lực lượng quân sự mà con nói không phải chỉ có nhân số binh tướng, mà còn có đồ trang bị của các binh tướng, còn là năng lực tác chiến với quân địch của họ,… rất nhiều phương diện. Con đã từng vô ý nhìn thấy một câu nói, đó là: "Nếu không muốn đổ máu trên chiến trường thì phải đổ mồ hôi trên thao trường. Cho nên, huấn luyện tướng sĩ trong thời bình cũng rất quan trọng." Vương Tự Bảo lại suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói: "Bây giờ đất nước còn yếu cũng không cần phải vội, có thể từ từ lớn mạnh mà."
Quả thật là con trai ngốc nhà ông đã đào được bảo bối rồi. Một cô gái nhỏ mà lại có kiến thức như thế, quả thực rất hiếm có.
Chu Vĩnh Hồng nhìn Vương Tử Nghĩa, lại nghĩ tới một sư phụ khác của Vương Tự Bảo là Lữ Duyên, quả nhiên danh sư xuất cao đồ mà.
Chu Vĩnh Hồng vừa nghe thấy Vương Tự Bảo nói đất nước yếu có thể dần dần lớn mạnh một cách qua loa hời hợt, ông liền muốn biết nàng có cách gì, mà nhìn chuyện lớn này một cách đơn giản như vậy.
Vì thế ông vô cùng nghiêm túc, dáng vẻ rửa tai lắng nghe, nói: "Nói ra xem xem." Sau đó lại đột nhiên nghĩ tới việc bây giờ nói những chuyện này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2422941/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.