Lần này Cố Minh không nán lại ở đây lâu, chỉ 3 ngày là đi. Nhã Hi đoán Cố Gia Kiệt nói chuyện gì đó quan trọng với Cố Minh lắm, nên anh mới gập gáp thế. Cô đương nhiên vẫn biết, trong tình yêu quan trọng nhất là thấu hiểu và tôn trọng. Nếu Cố Minh không nói, cô cũng sẽ không hỏi. 3 ngày ở cùng nhau, Cố Minh ít nói hơn, cũng ít làm nũng hơn, Nhã Hi biết trong lòng anh có chuyện, mỗi ngày đều chỉ ôm ôm, hay hôn hôn mỗi khi ngủ dậy và lúc đi học về, cũng không nói gì nhiều với nhau.
Cố Minh về nước được hơn nửa tháng, Lâm Trạch trước kia không thấy tăm hơi lại đột nhiên gọi điện cho Nhã Hi.
" Lâu lắm rồi mới thấy đại thần gọi điện cho em đấy nhé!"
" Được rồi Nhã Hi, đừng châm chọc anh nữa, anh có chuyện quan trọng muốn hỏi em. Liên quan đến Cố Minh."
Nghe thấy cái tên " Cố Minh", Nhã Hi nghiêm túc nghe. " Có chuyện gì, nói nhanh nào."
" Cố Minh hơn nửa tháng trước về nước, từ lúc đó đến giờ không biết thế nào mà suốt ngày đã đủ bận chuyện ở công ty rồi, mà rồi còn muốn điều tra chuyện gì nữa đây này."
" Điều tra?"
Nhã Hi nghi hoặc hỏi lại.
" Ừm, thực ra là lúc đầu anh không biết đâu. Nhưng có mấy lần muốn đến công ty gặp tên đó thì trợ lí bảo không có ở công ty. Nhưng sáng nay, anh lại đến tìm hắn, mới đứng ở ngoài, định gõ cửa nhưng lại nghe hắn nói cái gì mà, đi điều tra vụ tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-dau-co-muon-lay-anh-khong/1193341/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.