Cố Minh không suy nghĩ gì, mở cửa. Higo vừa mới đến, thấy Cố Minh vào, tưởng khách hàng, liền ra chào hỏi, Cố Minh nhận ra chàng trai này cũng là một trong 3 người bị người ta chụp chung với Nhã Hi, thấy khá dễ thương, nên cũng có thiện cảm. Anh nhanh chóng vào ngay vấn đề, muốn gặp chủ quán.
Higo bảo anh đợi một lúc rồi vào gọi Cố Gia Kiệt. Trước giờ cũng có nhiều khách hàng đến đặt bánh muốn gặp Cố Gia Kiệt, nhưng họ chỉ là muốn nhìn thấy người mà họ ngưỡng mộ thôi. Higo nghĩ chắc vị khách này cũng thế.
Cố Gia Kiệt từ phòng nghỉ đi ra. Vì đang là giữa trưa, mà 3 nhân viên trong quán đều làm theo ca nên buổi trưa anh nghỉ ở đây.
Ánh mắt 2 người chạm nhau, cả 2 cùng đứng đờ ra giây lát. Cố Minh đột nhiên thấy lúng túng, biết nói gì bây giờ. Cố Gia Kiệt ánh mắt khẽ xao động, khuôn mặt giãn ra. Cũng đã lâu lắm rồi, hơn 10 năm rồi mới được nhìn thấy nhau.
Cố Gia Kiệt lên tiếng trước.
" Minh Minh, đúng không?"
Nói rồi đi lại gần Cố Minh. Cố Minh cũng mỉm cười, chỉ một câu nói đó của Cố Gia Kiệt, bao nhiêu lúng túng, căng thẳng, có cả sự nghi hoặc cũng tan biến hết. 2 người ngồi xuống ghế, mặt đối mặt nhau.
" Cũng lâu lắm rồi nhỉ? Bây giờ chú khác ngày xưa nhiều lắm."
Cố Minh cười.
" Chỉ cao hơn anh thôi chứ khác gì nhiều đâu. Còn anh, vẫn giống như trước."
" Nói thế thì oan cho anh quá. Bây giờ anh cũng đâu có ngang ngược,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-dau-co-muon-lay-anh-khong/1193340/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.