" Hự..."
Dưới đài mọi người trợn tròn mắt nhìn đội của Tinh Linh chật vật khi trước đó cô ta kiêu ngạo dến thế nào. Đội Trình Thanh lấy lại được phòng độ sâu cuộc cãi vã vừa diễn ra. Bây giờ nhìn đội Tinh Linh dường như chỉ có Dương Mị còn đủ sức chống cự. Mọi người cho là Duyên ra tay quá nhẹ và chính cô cũng mở miệng thừa nhận.
" Tôi yêu cái đẹp và không có chuyện tôi sẽ để một soái ca bị thương"
Nhưng thực chất chỉ có người trong cuộc mới biết đối thủ mình nhẫn tâm đến mức nào. Dương Mị để mồ hôi lăn dài trên trán, bàn tay cố nắm chặt đứng vững, và không có ý định lau đi. Đưa mắt nhìn người trước mặt, cô gái này..... Quá thú vị rồi.
Những động tác của cô dường như đều rất ác độc. Nhiều lần như thế, nếu anh sơ suất một lần chỉ có chết. Tuy nhiên với sức của cô, anh không thể tránh thoát khí cô muốn giết người là thật. Các chiêu thức của Kỳ Duyên chỉ chú trọng vào điểm yếu mặc khác chỉ để cho có, với sức tay dùng không đủ. Và cũng chẳng cố tình muốn làm tổn thương anh. Dương Mị mới có yên ổn đến bây giờ.
Cố gắng gượng qua các đoàn tấn công. Từ đầu buổi tới giờ ai cho là anh dánh với cô không, toàn là né thôi. Chỉ có người trong cuộc mới biết còn bên ngoài, Dương Mị cùng Kỳ Duyên đang chèn ép nhau trên đài.
" Tiểu Lam gần hết giờ rồi!"
Nhược Thủy bỗng lên tiếng, hai đứa em trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-dung-treu-hoa-chan-roi-lam-gi-day/2178754/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.