Trung tuần tháng giêng, Tư Vũ Thánh trở về, mà lúc này Vân Khoảnh Dương bận rộn thu xếp công việc, còn Tích Vô Nhai cũng thường xuyên ra ngoài, mỗi lần nhanh thì năm, sáu ngày, chậm thì mười ngày nửa tháng.
Sáng sớm hôm nay, giờ tỵ đã qua, Vân Phi Vũ tỉnh lại kèm theo cơn đau trên xương sống cùng thắt lưng, quay đầu nhìn gương mặt say ngủ tuyệt sắc cùng đôi môi anh hồng hấp dẫn kia, hiện tại y đã chẳng còn chút tâm tình nào để thưởng thức, vươn tay véo mạnh lên gương mặt kia một cái.
Hàng lông mi cong khẽ rung động, người nọ chậm rãi mở to đôi mắt phượng, ánh mắt mơ hồ cũng tràn ngập khó hiểu, sau đó ôm chặt nơi vừa bị véo, ủy khuất nhìn y: “Vũ Nhi, đau”
Vân Phi Vũ trừng mắt: “Đau? Huynh chắc chắn?”
Biết tiểu đông tây phát hỏa vì mình làm quá mức, Tư Vũ Thánh vội vàng cười nịnh, dán sát mặt tới: “Không đau, một chút cũng không.” Thấy y tức giận xoa thắt lưng đứng dậy, hắn cũng nhanh chóng ngồi dậy theo.
“Để ta xoa bóp giúp đệ.” Cố tình lờ qua phản đối của y, hắn dùng một tay bế người, một tay nhẹ nhàng nhấn lên huyệt vị.
Hai người trần trụi ngồi bên nhau, Vân Phi Vũ chẳng chút cảm động, nhưng huyệt vị được chăm sóc khiến y thả lỏng thân thể, ai ngờ lúc này lại nhận ra thân thể người nọ có biến hóa, y còn chưa kịp phản ứng đã bị áp đảo.
“Tư Vũ Thánh, huynh cút ra cho ta.” Cảm nhận được hung khí nguy hiểm kia cọ xát trên khe hở giữa mông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520997/quyen-7-chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.