Tối qua suy nghĩ quá nhiều, vừa tỉnh lại đã thấy trời sáng choang, Ỷ Thần đưa tay sang bên cạnh.
“Đi lúc nào vậy? Tại sao ta không phát hiện ra? Không phải vậy đó chứ?”
Vừa suy nghĩ vừa mặc lại y phục, sửa sang thỏa đáng, vừa mở cửa đã thấy hai tỳ nữ, hắn thốt lên: “Các người là ai? Tiểu Vũ đâu?”
Hai nàng thoáng sững người, sau khi hiểu ra, lục y nữ tử lập tức cung kính khom người: “Khởi bẩm tiểu thiếu gia, nô tỳ tên Thanh Diệp, nàng là Hoa Hảo. Chúng nô tỳ được thất thiếu gia phái tới hầu hạ tiểu thiếu gia, về phần thất thiếu gia đang ở đâu thì nô tỳ không biết.”
Ỷ Thần nhíu mày, ánh mắt chăm chú nhìn hai nàng đầy vẻ hoài nghi, quay người trở về trong phòng: “Rửa mặt.”
“Vâng.”
Nhanh nhanh chóng chóng quệt vài cái, Ỷ Thần vừa định lao ra khỏi phòng, Thanh Diệp ở phía sau hắn kêu lên: “Tiểu thiếu gia, ngài không dùng điểm tâm sao?”
“Không cần.” Mới vừa nói xong, hắn lập tức quay lại nói với hai người: “Bình thường vào giờ này Tiểu Vũ hay ở đâu?”
Hai nàng thực sự kinh ngạc khi thấy hắn liên tục gọi thẳng tên thất thiếu gia như vậy. Hôm qua thất thiếu gia đã tuyên bố oa nhi trước mắt chính là dưỡng tử của y, cũng chính là tiểu chủ nhân của bọn họ, theo lý thì hắn nên gọi thất thiếu gia là phụ thân mới đúng, nhưng nhớ tới ánh mắt yêu thương của chủ tử dành cho oa nhi này, hai nàng lập tức thu hồi suy nghĩ miên man, Thanh Diệp hồi đáp: “Khởi bẩm tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520987/quyen-7-chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.