(Ly biệt giữa rừng)
“Vậy ngươi cứ coi như ta giết là được.” Tư Vũ Thánh nổi giận gầm lên một tiếng, cúi đầu ngậm lấy môi thiếu niên, không để ý y phản kháng. Tựa hồ muốn nuốt y xuống bụng, hắn thô bạo cắn xé cho tới khi trong miệng truyền tới vị huyết *** tanh nồng, lúc này mới hổn hển buông ra.
Hút từng ngụm từng ngụm không khí, đôi mắt Vân Phi Vũ bốc hỏa trừng nam nhân trước mặt, tới khi hơi thở bình ổn mới gằn lên từng chữ: “Ta hỏi lại ngươi một lần, có phải chính ngươi đã giết nghĩa phụ của ta hay không?”
“Phải!” Tư Vũ Thánh bình tĩnh trả lời, hắn không tin một tên ngoại nhân (người ngoài)kia lại quan trọng hơn mình, càng không tin thiếu niên sẽ động thủ với mình.
“Ngươi… khốn kiếp!” Thiếu niên tức giận, nắm tay hướng thẳng lên mặt hắn. Nam nhân không hề trốn tránh, hắn muốn nhìn xem thiếu niên có thể thật sự xuống tay hay không.
Tuy nắm đấm không mạnh nhưng thật sự dừng lại trên mặt nam nhân. Tư Vũ Thánh chỉ cảm thấy toàn bộ máu trong thân thể đều dồn lên não, chưa lúc nào hắn lại cảm thấy tức giận như lúc này.
Giữ lấy nắm tay thiếu niên, câu nói thốt ra từ kẽ răng: “Ngươi… thực sự ra tay với ta?”
Hiện tại Vân Phi Vũ vô cùng tức giận, lời nói nam nhân thật thật giả giả đan xen, nhưng thứ y thực sự muốn là một cái đáp án. Y hiểu tất cả đều do tư tâm mình quấy phá, nhưng y vẫn muốn nghe câu trả lời phủ nhận từ nam nhân, khiến cho mình an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520915/quyen-5-chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.