Nhanh chóng bịt miệng, lẳng lặng tựa trên vách tường thở dốc, chờ đợi hơi thở ổn định, trong phòng không còn động tĩnh, lúc này Khung Tử Dạ mới lặng lẽ trở về phòng.
Ngồi yên trên mép giường, đầu óc hỗn loạn, hắn không rõ ràng lắm vì sao hai người kia lại phát triển trở thành như vậy, lại càng không hiểu bản thân làm sao nữa. Rõ ràng hắn bài xích nam sắc, như tại sao lúc đó hắn lại như vậy?
Ôm, hôn môi, cơn kích tình qua đi, mệt mỏi đua nhau vây quanh, cơn đau đầu do rượu mang lại cũng thuận thế đánh tới. Tích Vô Nhai ôm chặt thiếu niên vào lòng, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Tiểu Vũ, ta yêu đệ…”
Nghe được tiếng hít thở đều đặn của nam nhân, Vân Phi Vũ biết hắn đã ngủ say, y nhẹ nhàng đẩy ra, nhìn vẻ mặt nhu hòa tuấn nhã ấy, y không tự chủ được mà chạm lên môi hắn, sau đó ngồi dậy.
Cảm giác đau đớn tê rần phía sau khiến cho y hít mạnh một hơi, sau cơn hoan ái, đau đớn còn nhân lên mấy phần.
Chất lỏng nóng bỏng theo cử động cơ thể chảy ra, kích thích miệng vết thương. Cố nén đau đớn, y khom người nhặt y phục.
Vất vả mặc xong y phục, thấy chất dịch loang lổ trên giường, trầm tư một lát, thiếu niên đứng dậy, lấy một ít dược liệu trong hạp do lão đầu đưa cho, cầm ra một cái bình nhỏ, mở nắp bình đặt bên mũi nam nhân một lát. Nhẹ nhàng đẩy, thấy hắn không phản ứng, lúc này y mới bắt đầu thay sàng đan sạch sẽ, cuối cùng mặc y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520894/quyen-5-chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.