Vách đá trụi lủi không có một thân cây, mặt đất chỉ toàn cát vàng không có lấy một ngọn cỏ, mặt trời chói chang khiến binh sĩ mệt mỏi không chịu nổi, sắc mặt đại tướng quân tái nhợt nhìn tình cảnh trước mắt. Trì Phượng Thanh thở dài. Đã rơi vào hoàn cảnh khắc nghiệt như thế này, liệu bọn họ có thể cầm cự được bao lâu nữa?
Trải qua hai ngày nay, hiện tại hắn đã hiểu tại sao ban đầu quân địch lại im hơi lặng tiếng như vậy.
Trận chiến hôm qua, rõ ràng quân địch dụ đại quân tiến lên vì muốn đưa bọn họ vây khốn ở nơi này. Tuy ban đầu thực sự triển khai một trận chiến ác liệt, song phương tổn thương không ít nhân mã, nhưng chính vì vậy nên không ai nghi ngờ mục đích của địch mà đánh mất cơ hội rút lui. Chỉ sợ trong khi dây dưa cùng quân địch, chiến hào khổng lồ bị vùi lấp dưới mặt đất kia mới lún xuống, lộ ra vẻ dữ tợn thật sự của mình.
Dường như quân Tây Chích đã diễn tập trận chiến này vô số lần, trong khi song phương ra sức chém giết, chỉ cần một tiếng kèn hiệu vang lên, bọn họ nhanh chóng rút lui khiến quân sĩ bên ta ngạc nhiên đến độ trợn mắt há miệng. Tuy lấy lại phản ứng rất nhanh, nhưng bởi vì sự tình chuyển biến quá đột ngột nên quân ta truy kích lộn xộn, mà đối phương đã được huấn luyện rút lui cấp tốc, bởi vậy khoảng cách bị kéo dài chỉ trong thời gian ngắn.
Tuy phía sau có vài vị tướng lãnh chỉ huy, nhưng phía trước hỗn loạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520870/quyen-5-chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.