“Vũ Nhi, Tiểu Vũ Nhi….”
Bên tai truyền tới tiếng gọi nhẹ nhàng, hai má ngứa ngáy giống như bị từng sợi lông chim mềm mại mơn trớn. Vân Phi Vũ nghi hoặc mở mắt, cho tới khi nhìn thấy dung nhan tuyệt sắc phóng đại trước mặt mới mơ mơ màng màng hỏi: “Thánh, huynh đã trở lại?”
Tư Vũ Thánh ngây ra một chút, sau đó cười nói: “Ngốc nghếch, ngủ đến mức hồ đồ rồi sao? Chuyện đêm qua chúng ta trải qua cũng không nhớ?”
Thấy hai má thiếu niên đỏ bừng trong nháy mắt, nam nhân nghĩ ra trò xấu liền tiến lên phía trước, liếm liếm tai y, thanh âm phiếm tình nhắc nhở: “Đêm qua Tiểu Vũ Nhi thực là nhiệt tình nha, nói muốn, còn muốn nữa, nhanh lên….”
Vân Phi Vũ lập tức nhấc chăn che kín đỉnh đầu. Những hình ảnh đêm qua nhanh chóng hiện lên trong tâm trí, nhất thời, cả cơ thể lập tức nóng lên. Ngày hôm qua, y… đích xác rất điên cuồng!
“Dậy đi, chúng ta đi xem mặt trời mọc, không khí ngoài kia rất trong lành.” Nam nhân kéo chiếc chăn tơ tằm xuống dưới, đôi mắt phượng hẹp dài hưng phấn như tiểu hài tử.
“?”
Thấy thiếu niên trưng bộ dạng khó hiểu, hắn mỉm cười: “Ta đưa đệ tới sau núi xem mặt trời mọc, sau đó chúng ta chơi ném tuyết, đắp người tuyết, được không?”
“Hôm nay không bận?” Thiếu niên lộ vẻ mặt nghi hoặc.
Tư Vũ Thánh cúi đầu hôn lên má y: “Hôm nay chỉ ở bên Tiểu Vũ Nhi, cả ngày kề bên đệ, được không?”
“Được!” Vân Phi Vũ bật người ngồi dậy, ‘ai ui’ một tiếng, cảm giác đau đớn phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520832/quyen-4-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.