Đêm khuya, căn phòng rộng lớn yên tĩnh tới dị thường, chỉ có tiếng hít thở nhịp nhàng vang lên.
Tư Vũ Thánh đột nhiên mở to hai mắt, lẳng lặng nhìn thiếu niên trong lòng, cũng không cử động.
Một hồi lâu sau, hắn xốc áo ngủ bằng gấm lên, chuyển cánh tay thiếu niên sang một bên, nhẹ nhàng đứng dậy, lấy chiếc trường bào bên giường, tùy ý khoác lên người, sau đó lướt ra khỏi phòng tựa bóng ma.
Bước đi trên hành lang dài, cho tới khi cách cánh cửa một đoạn ngắn, hắn dừng lại: “Ám Dạ.”
“Có.” Theo thanh âm vang lên, một bóng đen xuất hiện, bán quỳ trước mặt nam nhân.
“Đi nói cho Hoàng Trang và Lí Lam Phong biết, bảo bọn họ phong bế Hải Đường viện, sau đó thưởng cho mỗi người ở đó một ly rượu, xem như ban cho họ một bữa tiệc tiễn biệt!” Thanh âm bình thản không chút dao động, nhưng hàn ý thấu xương khiến người ta không khỏi run sợ.
“Tuân mệnh.”
Một trận gió nhẹ thổi qua, bóng đen nháy mắt đã ẩn vào màn đêm.
Tư Vũ Thánh chăm chú nhìn về phía hắn rời đi một lát, sau đó xoay người trở về phòng.
Hơi thở ấm áp trong phòng vây quanh, nam nhân trút bỏ hàn khí trên cơ thể, cởi bỏ y phục, lặng lẽ nằm lại trên giường. Thiếu niên ngủ rất say, không hề phát hiện hắn từng rời đi.
Đem thiếu niên ôm về trong lòng, nhẹ nhàng vuốt ve lên da thịt mềm mại, lẳng lặng ngắm nhìn gương mặt say ngủ của y, nhịn không được liền cúi đầu hàm trụ hai phiến hoa mềm mại, cẩn thận hấp duyện (hút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520818/quyen-4-chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.