Mấy ngày gần đây, mỗi nơi trong Lộng Mai Các đều xuất hiện hai thân ảnh. Ban đầu, Tư Vũ Thánh có nói một chút sở thích của mình, đến cuối cùng lại luôn quấn quýt hồ nháo bên cạnh Vân Phi Vũ, căn bản chưa bao giờ thực sự dạy dỗ y. Nhưng cũng phải, thân phận hiện tại cũng chỉ để tiếp cận thiếu niên, bởi cái hắn muốn không phải sự hầu hạ tận tình của y mà là con người của y, trái tim của y.
Ngày hôm đó, hai người vẫn tản bộ chung quanh Lộng Mai Các, Tư Vũ Thánh đột nhiên lên tiếng: “Tiểu Phi Vũ, người ta đi mệt, nghỉ ngơi một chút có được không?”
Đây đã là lần thứ ba, Vân Phi Vũ bất đắc dĩ bóp chán, tuy rằng Diệu rất đáng yêu, nhưng không nghĩ hắn lại tùy hứng tới vậy, thật sự khiến người ta không thể nhận ra hắn đã muốn hai mươi mốt tuổi, rõ ràng lớn hơn thân thể hiện tại của mình tới sáu tuổi, vậy mà lại thích làm nũng với mình. Mà trình độ bốc đồng của hắn khiến người ta nghĩ hắn mới có sáu tuổi.
Cảm giác được một khối thân thẩn ấp ám dựa vào phía sau, người nọ đặt cằm lên hõm vai của mình, giống như con mèo nhỏ dùng mặt nhẹ nhàng cọ lên lỗ tai y. Vân Phi Vũ không né không tránh, tùy ý hắn kề cận, trong lòng lại bất đắc dĩ cảm thán: “Thói quen… quả nhiên là thứ đáng sợ nhất!”
Nhìn chung quanh, thấy một chiếc thạch bàn (bàn đá) cách đó không xa, y chỉ tay: “Đi tới đó ngồi một lát đi.”
“Ừ, được thôi.” Miệng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520805/quyen-4-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.