Ngày hôm sau, giờ ngọ vừa qua, Hoàng Trang đứng ở tiểu viện chần chờ một lát, cuối cùng đưa tay gõ cửa.
Không lâu sau, cửa gỗ mở ra, Lí Sầm nhìn hắn đứng ở bên ngoài: “Là ngươi sao.” Đột nhiên nhíu mày, hỏi: “Là giáo chủ phái ngươi tới?”
Hoàng Trang gật đầu.
“Aizz….” Lí Sầm nhìn hắn một chút, bất đắc dĩ thở dài lắc đầu, xoay người, vừa bước vào bên trong vừa thấp giọng hỏi: “Giáo chủ chung quy vẫn không muốn buông tha tiểu tử kia?”
Hoàng Trang đóng cửa cẩn thận, đi theo phía sau lão giả, cũng khẽ thở dài.
Trong lúc hai người đang thở ngắn than dài, Vân Phi Vũ cầm nồi và muỗng từ bếp đi ra, thấy Hoàng Trang liền sáng mắt: “Trời, Hoàng đại ca, đã lâu không gặp, huynh đi ra ngoài làm việc sao? Vừa đúng lúc, cùng nhau ăn cơm trưa đi.”
“A….ta……..”
Hoàng Trang dùng xong bữa trưa mới tới đây, đang muốn lên tiếng từ chối, không ngờ Lí Sầm luôn lạnh như băng đột nhiên vỗ vai hắn, miệng mỉm cười: “Tiểu tử, ngươi không ăn sẽ hối hận, trù nghệ của Tiểu Vũ không phải tầm thường đâu.”
Nói xong liền không thèm để ý tới hai người, tự mình đi vào phòng bếp trước tiên, nhưng sau đó lại đột nhiên chạy ra khỏi phòng bếp, vừa ho khan vừa chảy nước mắt hỏi thiếu niên: “Sao lại có mùi hắc như vậy, ngươi làm món gì?”
“Nga.” Vân Phi Vũ cười tủm tỉm nhìn lão giả: “Chẳng phải hôm qua lão bá mới nói đồ ăn không đủ cay sao, vậy nên hôm nay có bốn món ăn một món canh, chỉ có một món chay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520801/quyen-4-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.