Một mình ngồi ở trong phòng, Tư Vũ Thánh đột nhiên nói vọng ra ngoài cửa: “Người đâu.”
“Giáo chủ có gì phân phó?” Theo tiếng gọi, một người xuất hiện ngoài cửa.
“Ngươi nhanh đi gọi Hoàng Trang cùng Mặc Hồng Viêm tới đây.”
“Tuân mệnh.”
Thời gian một chung trà qua đi, ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân dồn dập, không đợi hai người quỳ xuống hành lễ, hắn trực tiếp mở miệng: “Vào đi, không cần đa lễ.”
Hoàng Trang cũng Mặc Hồng Viêm nhìn nhau, im lặng bước qua bình phong tiến vào phòng.
“Ngồi đi!” Tư Vũ Thánh tùy tiện chỉ ghế đối diện. Đợi hai người ngồi vào chỗ của mình, hắn trái phải liếc mắt một cái, lạnh nhạt nói: “Theo ta suy đoán, hiện tại Vân gia đã biết vị trí tổng đàn của chúng ta.”
Hai người lộ vẻ mặt kinh ngạc, đang muốn lên tiếng hỏi lại bị hắn phất tay ngừng lại: “Hẳn là các ngươi cũng biết Lưu Trần đã trở về đúng không?”
Hai người đông thời gật đầu, Hoàng Trang nhịn không được liền ngắt lời: “Bất quá, y thoát ra bằng cách nào? Trước đó, thuộc hạ đã đi thăm dò qua nhưng vẫn không tra ra tung tích.”
Tư Vũ Thánh mỉm cười: “Y bị Vân Khoảnh Dương bắt đi, làm sao ngươi có thể tìm ra được, lần này cũng là do tên tiểu tử kia cố ý thả ra để dẫn đường, hơn nữa…” Hắn dừng một chút, “Lá gan của tên tiểu tử kia quả nhiên không nhỏ, dám hạ chiến thư với ta. Ha ha….ta đây sẽ tiếp hắn trò chơi này.”
Nhìn người nọ theo thói quen vuốt ve nhẫn ngọc ở ngón cái, nụ cười trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520800/quyen-4-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.