Tôn Lãnh nghe xong tựa hồ còn chưa thỏa mãn, cao giọng hỏi lại: “Chỉ có như thế?”
“Uhm.” Vân Phi Vũ gật đầu.
Tôn Lãnh cẩn thận quan sát y. Hắn cực kỳ nghi ngờ những điều y vừa nói, thầm nghĩ: “Không thể nào như vậy được. Từ trước tơi nay, Lí lão đầu luôn không muốn có ai khác bên cạnh. Chính ta đã đưa người tới đây mấy lần, lần nào cũng bị y mắng xối xả rồi đuổi trở về.” tuy rằng mấy tên kia đều là người do hắn cố ý xếp vào.
Bởi vì lão đầu kia quá mức thần bí, khi hắn trở thành quản sự thì ông ấy cũng đã ở tạp dịch viện. Tính tình ngang ngược không nói, có khi còn không coi quản sự như hắn ra gì. Hắn làm sao có thể nhẫn nại được. Nhưng kỳ lạ nhất chính là hắn bẩm báo lên thượng cấp, muốn đuổi lão đầu kia đi mà họ không đồng ý, ngược lại còn dạy hắn không nên quá hẹp hòi, cứ làm đúng chức trách của mình là được, chuyện của lão đầu hắn không nên quan tâm nhiều.
Nếu cấp trên đã nói như vậy, hắn cũng chỉ có thể làm theo. Dù sao chức quản sự cũng do hắn vất vả mới đạt được, không nên vì một lão đầu không chịu nghe lời mà đổ sông đổ biển.
Lần này cố ý đưa Vân Phi Vũ tới chỗ lão đầu vì muốn mượn tay ông ấy chỉnh y, nhưng không nghĩ rằng lão đầu này lại tỏ ra bình tĩnh như vậy. Hắn không khỏi nghi ngờ: “Chẳng lẽ lão đầu kia nhìn ta không vừa mắt nên muốn đối nghịch với ta? Hay mục đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520794/quyen-4-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.