Tối nay, cô vận 1 bộ y phục đỏ trắng, lấy màu đỏ làm chủ đạo, màu trắng làm phụ đạo, thêm bộ trang sức cô mới mua, phải mất tận bao nhiêu lâu mới xong được, đúng là đi vào trong hoàng cung có khác, phải ăn vận đẹp đẽ
Hiện tại cô đang ở trên kiệu, mặt mày hơi nhăn nhó
"Khó chịu thật đấy. Mặc nhiều lớp y phục như này liệu có nghẹt thở không ta? Thật là, phiền phức thật đấy, mình tưởng không tổ chức lễ hội..."
- Tiểu thư, đến rồi
Tiếng của Tiểu Khắc cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, bước ra ngoài kiệu, cô hoàn toàn cứng đờ. Quả nhiên hoàng cung rất rộng, như cái mê cung vậy. Cô vừa mới bước xuống, ai nấy đều nhìn cô bằng ánh mắt lạ lẫm
- Nhìn kìa, kia có phải là Lâm Anh Danh Chủ không?
- Đúng rồi, trông khác thật, có thật là Lâm Anh Danh Chủ không?
- Trông cô ta cũng xinh đó chứ
- Xinh thì có gì ích gì? Vẫn chỉ là phế vật đó thôi
Rất nhiều người bàn tán về cô, nguyên chủ hình như ở đâu cũng rất nổi tiếng thì phải. Nhưng mà, Lâm Anh Danh Chủ?
- Tiểu Khắc, sao họ gọi ta là Danh Chủ?
Cô hơi cúi mặt xuống, khó hiểu hỏi
- Tiểu thư, là do 1 lần cô chữa bệnh được cho Hoàng Thượng và các chiến sĩ bị thương khi đi đánh trận về nữa ạ, nên cô được phong là Nữ Thần Y Danh Chủ, gọi tắt là Lâm Anh Danh Chủ!
Nhưng chỉ có thể gọi ở Hoàng Cung bởi vì danh phận của cô rất cao quý nên chỉ giới hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-ba-dao-vuong-gia-ta-sung-ai-nguoi/1640197/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.