- Lâm Anh, kể ra cô cũng to gan phết nhỉ?
Hắn vừa nói vừa đi, hắn đi trước cô đi sau, nghe câu này của hắn, cô có chút bất ngờ
- Sao?
- Nói dối trắng trợn!
Hắn lạnh giọng nhả ra 4 chữ, cô nghe xong đột nhiên hơi rùng mình, thì ra hắn đã biết rồi, hẳn là 2 tên canh gác kia nói với hắn. Cô không nói gì chỉ cúi mặt xuống lặng lẽ đi, hắn thấy cô không nói gì liền nhoẻn miệng cười, đứng lại 1 chỗ, vì hắn dừng quá đột ngột nên cô đâm vào lưng hắn, ôi cái đầu đáng thương của cô
- A... Ngươi....
- Ta có thể bỏ qua chuyện này nhưng với 1 điều kiện!
Cô ngẩng mặt lên định chửi hắn thì hắn quay mặt lại, dí sát vào mặt cô, trông có vẻ rất gian xảo
- Ta còn cần ngươi bỏ qua sao?
Cô kiêu ngạo nói với hắn
- Vậy được, cô nói dối ở phủ ta, phải phạt theo môn quy! Phạt quét sân 3 tháng!
Hắn ngạo nghễ nhìn cô, giờ thì xem ai là người đắc ý hơn?
- Quét sân 3 tháng? Dựa vào đâu?
Cô hoảng hốt nhìn xung quanh mình, sân ở phủ hắn rộng như thế, quét đến mùa mít nào mới xong
- Dựa vào ta chính là chủ ở đây!
- ...............
Cô không nói được gì, giờ cô rất sốc, đây là cái cảm giác gậy ông đập lưng ông à? Ừm...Đau đấy
Không còn cách nào khác, cô đành phải nhẫn nhịn thương lượng với hắn
- Được, điều kiện là gì?
- Rất đơn giản, trả ngọc bội lại cho ta!
Hắn đắc ý nói với cô, cô nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-ba-dao-vuong-gia-ta-sung-ai-nguoi/1640196/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.