Edit: Nana
Chu Dĩ Mạt đột nhiên xoay lại nhìn anh, đối diện với ánh mắt của làm cô có chút xấu hổ, Thẩm Mặc thấy bộ dạng này của cô thì không nhịn được cười.
Thật ra lúc mới đầu anh chỉ để ý tới vẻ bề ngoài của cô sau đó lại bị thân thể của cô hấp dẫn, từ từ tham gia cuộc sống của cô lại bị sự kiên cường của cô làm cho cảm động. Cô còn nhỏ như vậy mà đã gánh chịu tất cả đau khổ uất ức, thật sự không hề dễ dàng chút nào.
Lúc trước anh nói đến chuyện kết hôn một phần cũng là vì Chu muội, anh tự nói với mình vì anh muốn cho cho Chu muội một gia đình hoàn chỉnh nhưng một phần là cũng vì cô.
Hôm nay nghĩ lại, ngay lúc đó anh cũng không có suy nghĩ sâu xa, tại sao lại là cô?
Hoặc giả anh sớm đã yêu cô chẳng qua là anh không biết.
Hôm nay kết cục như vậy đối với anh mà nói là hoàn mỹ nhất. Anh đã có hai người quan trọng nhất trong đời.
Lúc này họ rúc vào người anh, ngọt ngào mỉm cười, đây là chính là một loại tin tưởng. Đối với anh mà nói là thật sự quá thỏa mãn.
Chờ Chu muội chơi mệt mỏi, Thẩm Mặc dẫn cả gia đình ba người đi ăn cơm ở khu vực gần đó.
Cô bé thật vui vẻ, gật gù đắc ý nói: “Ba, mấy món này ăn thật ngon.”
“Thích thì ăn nhiều một chút.”
Thẩm Mặc biết cuộc sống trước đây của hai mẹ con chỉ cần ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-an-xong-xin-thanh-toan/3225069/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.