Phạm Văn Phong không ngờ phản ứng của người này lại lớn đến như vậy, mỉm cười bảo: "Đừng kích động như thế chứ, có phải tôi không đưa tiền cho các ông đâu? Bây giờ nhiệm vụ các ông hoàn thành rồi đấy, lấy tiền đi về đi!"
Nói xong, anh lấy từ đâu đó ra một xấp tiền, đưa sang phía đối diện.
Ông lão Đỗ nhận lấy mà rất không tình nguyện, lại quay đầu bảo đám công nhân bắt đầu dọn lại xe, không muốn để ý tới Phạm Văn Phong thêm nữa.
Tuy nhiên, Phạm Văn Phong lại không muốn chấm dứt cuộc nói chuyện, nhìn bóng dáng ông ta, bảo: "Lão Đỗ à, qua đợt này nếu tôi còn muốn sản xuất nữa, ông cũng qua đây giúp tôi nhé, đến lúc đó tôi cho ông thêm tiền!"
"Đừng làm loạn nữa, không phải cậu nhiều tiền quá xài không hết đấy chứ? Lần này ít nhất đã một vạn rồi, còn muốn lần sau nữa à?" Ông lão Đỗ quay đầu lại nhìn anh một cái.
"Tất nhiên, lần này chỉ là làm thử mà thôi, sau này tôi còn muốn mở rộng quy mô đấy!" Phạm Văn Phong gật đầu cười bảo.
Ông lão Đỗ không nói gì, cảm thấy có thể tinh thần người thanh niên này hơi có vấn đề, thành ra chỉ gật đầu cho có lệ: "Được rồi, được rồi, dù sao cũng không phải tiền của tôi. Cậu muốn làm đi làm lại thế nào thì cứ làm đi làm lại thế đó, tôi làm việc lấy tiền là được!"
"Được, nói rồi đấy nhé!"
Phạm Văn Phong mỉm cười, tiến lên giúp đám người nâng cái bồn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-thon-qua-phu/2653320/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.