Từ ngày hôm qua Trần Vũ Hà tới thôn, người trong thôn đều đã chú ý cô.
Tuy mọi người chỉ bàn tán suy đoán sau lưng nhưng không ai tới hỏi cô là ai hết.
Bây giờ Vương Diễm vừa hỏi như vậy, ánh mắt mọi người bèn tập trung hết trên người của Phạm Văn Phong, xem anh nói như thế nào.
Kết quả Phạm Văn Phong chỉ cười mà thôi: "Đây là bạn của cháu, đến đây chơi."
"Bạn? Bạn gái hả?" Hai mắt Vương Diễm đảo quanh, ghen tị hỏi.
"Tất nhiên là không, thím đừng nói lung tung!" Phạm Văn Phong lập tức phủ nhận.
"Ôi chao, có gì mà ngại? Cháu tìm được cô bạn gái xinh đẹp thế này, hẳn nên kiêu ngạo mới phải, chẳng lẽ còn sợ ai ghen nữa à?" Vương Diễm cười hỏi.
Phạm Văn Phong ngẩng lên liếc ả một cái: "Đúng vậy, sợ thím ghen đấy!"
"Hừ!" Vương Diễm lập tức xem thường, đang có nhiều người thế này nên không thích hợp để nói thêm gì nữa.
Nhân khẩu trong thôn không nhiều lắm, chỉ có đâu đó hơn hai mươi hộ. Sau khi chia hết thịt cho mọi người, chỗ của Phạm Văn Phong còn lại bốn, năm mươi cân, vì có mấy hộ không tới.
Nhà Hoa Hòe, còn cả nhà Lý Ngọc Mai và thôn trưởng Lý Thi Vân cũng chưa xuất hiện, Phạm Văn Phong thu dọn xong đồ đạc, để Trần Vũ Hà đi đun nước giúp mình, đoạn mang hai mươi cân thịt ra khỏi nhà.
Tới trước cửa nhà Hoa Hòe, anh đứng ở ngoài kêu lớn một tiếng, chỉ thấy Hoa Hòe vội vã chạy ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-thon-qua-phu/2653317/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.