Phạm Văn Phong nghe xong thì chỉ thấy sửng sốt!
Nếu Mạc Kiều Lan cũng đến được, vậy tất nhiên không còn gì tốt hơn, nhưng có thể người ta còn đang bận bịu chuyện của nhà hàng, sao có thời gian được?
Thế nên, anh cười khổ lắc đầu: "Chắc chắn chị ấy không tới đâu, tôi cảm thấy cô chỉ cần nói bản thân đang ở chỗ này là được."
"Thật à? Vậy là anh suy nghĩ sai rồi!"
Trần Vũ Hà nhếch khóe môi, lấy điện thoại ra gọi cho Mạc Kiều Lan.
Sau khi cuộc gọi được kết nối, lại bật loa ngoài, bên kia lập tức truyền đến tiếng nói vội vàng: "Vũ Hà, cái con bé này, rốt cuộc em chạy đi đâu rồi hả? Vì sao không nhận điện thoại?"
"Chị, chị đừng lo lắng, em đang ở chỗ của Phạm Văn Phong mà." Trần Vũ Hà cười bảo.
Mạc Kiều Lan bên kia sửng sốt: "Hả? Nhưng chị vừa gọi điện cho cậu ấy, cậu ấy nói em không có đó mà?"
"Em cũng mới vừa tới nơi thôi, tính ở đây mấy ngày." Trần Vũ Hà trả lời.
Mạc Kiều Lan ở bên đầu kia điện thoại im lặng một chút, sau lại đột ngột nói: "Em đừng đi lung tung, đợi ngay ở nhà cậu ấy đi, chị sẽ tới ngay!"
Nói xong thì cô cúp điện thoại ngay, Trần Vũ Hà đắc ý huơ huơ cái điện thoại sáng lên trong tay với Phạm Văn Phong: "Sao nào?"
Phạm Văn Phong không nói gì!
Sau anh mới mỉm cười: "Được, đến thì đến, dù sao còn rất nhiều thịt sói, đêm nay cứ dùng chúng đãi chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-thon-qua-phu/2653314/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.