Dù sao cũng không còn là một cô gái nhỏ nữa, Dương Quế Hoa rất bình tĩnh, để Phạm Văn Phong ôm một lúc rồi mới chậm rãi đẩy anh ra: "Được rồi, chị cho chú ăn chút điểm tâm ngọt thế thôi, mọi người sắp đến rồi!"
"Được rồi, vậy tôi về trước, nếu ngày mai còn nấm tôi lại mang cho cô!" Phạm Văn Phong gật đầu.
"Chà, nếu chị không bán được nấm ở đây, chị vẫn có thể tìm được nhà hàng để bán giúp chú. Nếu chú có thêm cứ gửi cho chị là được!" Dương Quế Hoa nói.
Phạm Văn Phong đã nắm chắc trong lòng, sau khi nở nụ cười, anh lái xe ba gác trở về nhà.
Trên đường về tâm tình khoan khoái, dễ chịu vô cùng, chỉ cần tốn ít công sức vài ba ngày đã lãi được mười lăm nghìn sau khi trừ vài chi phí lặt vặt, việc kiếm tiền quá dễ dàng!
"Một ngày nào đó, tôi sẽ trở thành vạn phú, triệu phú và thậm chí là tỷ phú!" Phạm Văn Phong vừa đạp xe vừa ngửa mặt lên lên trời mà hét!
Đúng lúc đi ngang qua một thôn, người đi đường đều bị giật mình vì tiếng quát của anh, bọn họ đều dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu trừng mắt liếc anh.
Phạm Văn Phong cười khúc khích, ung dung lái xe như bay, rất nhanh đã trở lại Thôn Quả Phụ.
Về đến nhà thấy Mạc Kiều Lan và Trần Vũ Hà đều không có ở nhà, anh đi ra sân sau tìm thì thấy họ đang cho gia súc ăn.
Nhìn thấy Phạm Văn Phong trở về, Trần Vũ Hà lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-thon-qua-phu/2653301/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.