Triệu Tú Hòa đang ngồi trong xe đột nhiên không dám xuống xe, cô ta phải cố gắng sắp xếp những gì định nói ra trong đầu, suy nghĩ mãi vẫn không biết nên nói gì khi đi vào trong.
Nhưng đến khi cô ta đã bước vào trong cửa nhà, đột nhiên cô ta lại quên sạch gần như tất cả những lời bản thân đã nghĩ trước đó. "Vào phòng hỏi thẳng đi, đừng lo lắng điều gì nữa. Dù sao thì tôi cũng ở bên chị đây rồi nên tốt nhất chị đừng sợ gì cả."
Triệu Đại Vĩ không quên căn dặn.
"Được rồi." Triệu Tú Hòa hít sâu một hơi, lúc này mới thấy mạnh dạn hơn một chút, sau đó cô ta xuống xe bước vào nhà.
Cùng lúc này người trong nhà dường như nghe thấy tiếng đỗ xe bên ngoài nên từ bên trong bước ra.
Vừa bước đến phòng chính, cha mẹ của Hạ Vĩ đã nhìn thấy Triệu Tú Hòa!
Lúc này mấy người mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, ai nấy đều không biết phải nói gì.
Cuối cùng vẫn là Triệu Tú Hòa chủ động nói: "Hạ Vĩ đâu rồi?"
"Nó đang ở tầng trên, để mẹ đi gọi nó xuống."
Nói dứt lời, mẹ của Hạ Vĩ chạy lên lầu. Đây là một tòa nhà nhỏ ba tầng theo phong cách phương Tây. Tuy về mặt trang trí sắp xếp không được đẹp lắm nhưng có thể thấy được gia đình này không thiếu cơm ăn áo mặc, điều kiện sống khá đầy đủ. Nhìn chung có thể không đến mức quá giàu có nhưng cũng là một nhà dư dả có của ăn của để.
Cha Hạ Vĩ không dám nhìn thẳng vào mắt Triệu Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911330/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.