Thế ngoại sơn trang
Triệu Tú Hòa đến cổng Thế ngoại sơn trang, sững sờ khi thấy Phong Lâm còn một nơi to lớn, xa hoa như vậy.
“Đây là Phong Lâm sao?” Ngồi trên xe cộng thêm việc không quen đường ở đây, nên thậm chí cô ta đã nghi ngờ bản thân đang ở thành phố khác.
“Vẫn còn ở Phong Lâm, chị Tú Hòa.” Triệu Đại Vĩ đáp: “Tôi muốn chữa bệnh cho bạn ở đây, sau khi điều trị xong, tôi sẽ đến Khâu Dã với chị.”
“Được!” Triệu Tú Hòa yên lặng gật đầu.
Bước xuống xe, Triệu Tú Hòa thấp thỏm đi theo sau Triệu Đại Vĩ.
Phùng Giai mặc chiếc váy bó sát ôm mông đi về phía Triệu Đại Vĩ.
Tận mắt nhìn thấy một người ăn mặc như vậy, mà còn trông xinh đẹp nữa, Triệu Tú Hòa không khỏi hâm mộ lại có chút ngại ngùng.
Cô ta đang nghĩ, mình ăn mặc như thế có đẹp không?
Phùng Giai nhìn bên cạnh Triệu Đại Vĩ đi theo một người phụ nữ, lộ vẻ kinh ngạc: “Đại Vĩ, đây là…”
“Đây là chị Tú Hòa ở cùng thôn, vừa hay nhà của chị ấy ở Khâu Dã, nên thuận đường về chung xe với tôi.”
“Ra là vậy, hoan nghênh.” Phùng Giai hào phóng nở một nụ cười vô cùng thân thiện.
Triệu Đại Vĩ thấy Phùng Giai như thế, chắc là do lúc nãy bị chị dâu Tiền Mỹ Lâm trêu chọc, nên trong lòng lóe lên những ý nghĩ muốn cùng Phùng Giai nảy sinh chút chuyện gì đó.
“Triệu Đại Vĩ, mày sa đọa rồi.” Triệu Đại Vĩ tự nói với bản thân.
Sau đó, anh chỉnh đốn tâm trạng, đi theo Phùng Giai vào phòng khách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911329/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.