Triệu Đại Vĩ cứng đờ ngay tại chỗ!
Tuy Dư Hà không phải là đệ nhất mỹ nữ nhưng vẫn là một mỹ nữ, bây giờ mỹ nữ này lại dán lên người anh khiến anh hơi ngây ngốc.
Anh lặng lẽ đỏ mặt khi cảm nhận được cơ thể mềm mại của Dư Hà.
Nhưng anh không nói gì.
Càng nói càng xấu hổ!
Sau mấy chục giây, Dư Hà bình tĩnh lại sau sự mừng rỡ, phát hiện mình đang ôm Triệu Đại Vĩ!
A!
Hình như cô ấy cần tìm một cái lỗ để chui vào!
Cô ấy nghĩ thầm: Mình điên rồi sao? Sao mình lại làm chuyện này chứ!
Nhưng ôm cũng ôm rồi, Dư Hà cũng chỉ có thể đỏ mặt, cuống quýt buông tay ra, cách xa Triệu Đại Vĩ một chút, né tránh chuyện này nói: "Triệu tổng, vừa rồi kích động quá, cậu đừng nghĩ nhiều."
"Thế nhưng Triệu tổng, cậu cho nhiều tiền thưởng cuối năm như vậy, thật sự quá nhiều, tôi cảm thấy mình không cầm được số tiền thưởng cao như thế."
Dư Hà nhìn trộm Triệu Đại Vĩ, hơi không chắc chắn nói: "Triệu tổng, cậu cho tôi nhiều tiền thưởng như vậy là vì có tình cảm với tôi đúng không..."
Phụt!
Triệu Đại Vĩ trừng mắt thật to nhìn Dư Hà!
Hôm nay cô gái này mặc áo sơ mi màu hồng nhạt, nửa người dưới là quần jean, dáng người vô cùng hoàn hảo, quả thật có hơi quyến rũ.
Nhưng mà anh thề, anh cho tiền thưởng chỉ đơn giản là khao Dư Hà vì đã vất vả, không có ý định không nên có với cô ấy!
Tuy nhiên, Triệu Đại Vĩ chưa kịp nói gì, Dư Hà đã ngượng ngùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911297/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.