Trong sảnh lớn, Ngụy Phương Ninh đã nghe Triệu Đại Vĩ muốn đến, nên lúc thấy Triệu Đại Vĩ cũng không thấy ngạc nhiên gì.
Ngược lại, Ngô Thanh Sơn không muốn thấy Triệu Đại Vĩ lắm.
Triệu Đại Vĩ vừa vào cửa đã thấy Ngụy Phương Ninh, bèn nói: “Ngụy tổng, trước đó cũng không biết hôm nay là sinh nhật cô, vội vàng qua đây cũng không mang theo quà đàng hoàng gì.”
“Đây là rượu thuốc tội tự pha, sau khi uống sẽ rất có lợi cho cơ thể, có thể làm cho tinh thần con người ta trở nên trẻ trung, xem như là chút tấm lòng của tôi.”
Nói xong, Triệu Đại Vĩ đưa đồ cho Ngụy Tử Phù, để Ngụy Tử Phù đưa cho Ngụy Phương Ninh.
Ngụy Phương Ninh nghe vậy không khỏi thấy tinh thần phấn khởi!
Chưa kể, đồ trang sức, vòng cổ khác, danh họa, châu báo hay đồ đạc, Ngụy Phương Ninh đều không hứng thú mấy, nhưng bà ta thật sự hứng thú với món quà Triệu Đại Vị tặng!
Mấy ngày nay bà ta đã được tận mắt thấy được y thuật của Triệu Đại Vĩ!
Mà rượu thuốc anh đích thân tạo ra, chắc chắn không phải sản phẩm thường gì!
Ngụy Tử Phù cầm hộp rượu thuốc đưa cho Ngụy Phương Ninh.
Ngụy Phương Ninh nhận hộp, mở ra xem thử.
Mắt Ngô Thanh Sơn bên cạnh đều suýt xanh lên!
“Rượu nước hai?”
Ngô Thanh Sơn lập tức phẫn nộ: “Triệu Đại Vĩ, anh quá đáng, lại tặng rượu nước hai!”
Sắc mặt Phùng Giai cũng hơi thay đổi.
Ngụy Phương Ninh nhìn nhìn rượu nước hai bên trong, lại nhìn Triệu Đại Vĩ, lộ ra biểu cảm khó hiểu.
Triệu Đại Vĩ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911286/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.