"Đến xem chứ, đương nhiên sẽ đến xem! Nhưng mà thỉnh thoảng tôi sẽ đi kiểm tra nên tôi sẽ không nói cho các cô biết thời gian tôi đến!" Triệu Đại Vĩ muốn kiểm tra tạm thời!
"Triệu tổng, anh thật xấu tính." Giang Mị đã nghe ra ý của Triệu Đại Vĩ, rõ ràng là đề phòng bọn họ bày trò!
Trong lòng Triệu Đại Vĩ nói rằng tôi có xấu tính đâu!
Hơn nữa, giọng nói của Giang Mị vốn rất dễ thương, lại thêm câu: "Anh thật xấu tính." Càng làm cho cái mặt mo của Triệu Đại Vĩ cứng đờ.
"Triệu tổng, anh đừng lo lắng, bất cứ khi nào anh đến, bên phía tôi và Đan Ni tuyệt đối sẽ không khiến cho anh thất vọng!" Giang Mị vô cùng tự tin.
Vì buổi khai trương cửa hàng đậu hũ thối ngày mai, bọn họ đã chuẩn bị từ rất lâu.
Lần này, cửa hàng đậu hũ thối có thể bán hai loại đậu hũ thối.
Một loại là đậu hũ thối bình thường mà Triệu Đại Vĩ bán lần đầu ở thôn Đại Long có mùi hơi thối nhưng ăn rất ngon.
Loại còn lại là món đậu hũ vô cùng thối mà Triệu Đại Vĩ tham gia cuộc thi ẩm thực và giành giải nhất.
Loại đậu hũ thối này có thể bốc mùi khắp xung quanh.
Mà hai loại đậu hũ thối này cũng phục vụ cho những sở thích khác nhau của mọi người và cũng thu hút sự tò mò của mọi người về món đậu hũ thối ở thôn Đại Long.
Cúp máy.
Giang Mị nói với Tưởng Đan Ni người cùng nhau thuê: "Ngày mai là ngày khai trương cửa hàng đậu hũ thối, chúng ta chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911284/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.