Thấy Lương Thu Tĩnh vẫn ở ngoài, Tiền Mỹ Lâm lén hôn Triệu Đại Vĩ: “Như thế này được rồi chứ?”
Thấy dáng vẻ Triệu Đại Vĩ nói, cuối cùng cô ấy biết Triệu Đại Vĩ nói “thực tế một chút” là ý gì.
“Cũng được, cũng bình thường.” Da mặt Triệu Đại Vĩ dày lên.
“Chú còn muốn thế nào, chú đừng mơ.” Tiền Mỹ Lâm bĩu môi, ném cho Triệu Đại Vĩ ánh mắt “không phản ứng”.
Sau đó hai người lại ồn ào một lúc.
Tiền Mỹ Lâm nói: “Đại Vĩ, bây giờ danh tiếng gà nướng đất sét của thôn Đại Long đã được chú làm nổi rồi, chú có muốn nuôi gà đất kiếm tiền không?”
“Cũng được, nhưng cái này không quan trọng.”
Nuôi gà cũng không phải trong chốc lát có thể nuôi lớn được.
Với lại, còn chuyện quan trọng hơn trước mắt cần anh đi xử lý.
Đương nhiên chuyện này là Ngô Thanh Sơn!
Lần trước, Triệu Đại Vĩ đã nói với Ngô Thanh Sơn, muốn để Ngô Thanh Sơn nhìn rõ hiện thực. Mà bây giờ, anh muốn đi thực hiện lời hứa!
Triệu Đại Vĩ lái xe ba bánh, gọi điện thoại cho Ngụy Tử Phù, tỏ ý bây giờ mình sẽ đến một chuyến.
“Anh muốn đến?” Ngụy Tử Phù cười nói: “Được, tôi đi chuẩn bị ngay.”
“Bảo anh họ cô Ngô Thanh Sơ đợi, tôi muốn đến tìm anh ta.”
“Được.”
Ngụy Tử Phù có thể đoán sơ sơ Triệu Đại Vĩ muốn làm gì, nên cô ấy cũng không hỏi nhiều mà đồng ý luôn.
……
Ngô Thanh Sơn đang ở Thế ngoại sơn trang, tâm trạng không tốt lắm, trong mơ hồ hơi căng thẳng.
Bản thân anh ta lại không biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911277/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.