“Tôi nói là món gà tôi làm, mấy người nghĩ đi đâu!” Triệu Đại Vĩ lộ ra biểu cảm không nói nên lời.
Rất nhanh sau đó.
Triệu Đại Vĩ thu mua tổng cộng hai ba trăm con gà với giá ba mươi lăm tệ mỗi cân.
Mấy con gà này thường nặng tầm hai ba cân, tầm một trăm tệ một con gà.
Mà thu mua hết, Triệu Đại Vi tiêu hai ba chục nghìn!
Nhưng tất cả đều đáng giá.
Ngày hôm sau Triệu Đại Vĩ làm nấm xong, tự làm một quầy hàng mới gần nhà mình.
Quẩy hàng này chuyên bán “gà nướng đất sét” trong lời đồn!
Triệu Đại Vĩ làm một trăm con gà, tất cả đều dùng làm gà nướng đất sét, với lại nói rõ gà làm món này là gà của thôn Đại Long!
Để giải thích rõ ràng hơn, tránh để mọi người vẫn không hiểu, anh còn đặc biệt viết chú thích: “Đa số gà thôn Đại Long trước đó đều bị bệnh, nhưng đã được chữa rồi, đã khỏi hoàn toàn rồi, có thể yên tâm ăn.”
“Gà thôn Đai Long là gà đất chính gốc, hương vị tươi ngon, giàu dinh dưỡng. Không để ý ăn gà thôn Đại Long có thể yên tâm mua. Nếu để ý, không mua, chúng tôi cũng không oán than.”
Viết ghi chú xong cũng báo cho mọi người, vẫn đề gà Đại Long, Triệu Đại Vĩ nghĩ, sau này mua hay không là chuyện của mọi người.
Dù sao thì những gì phải nói anh đã nói xong rồi.
Dân thôn cũng chú ý đến hành động của Triệu Đại Vĩ.
Trong phút chốc những người mắng nhân phẩm Triệu Đại Vĩ không tốt, lén bán gà bệnh bất giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911276/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.