Nguyên Sở Tinh nghe theo lời Nguyên Hải Sơn mà chọn một chiếc Jaguar màu trắng điệu thấp để đến thôn Đại Long.
Đúng là lái loại xe có nhãn hiệu không quá phổ biến nên dọc đường không thu hút nhiều ánh mắt.
“Cha kêu mình lái chiếc xe bình thường sang là để điệu thấp, thế nên mình không thể trực tiếp lái xe đến trước cửa nhà Triệu Đại Vĩ được.” Nguyên Sở Tinh nghĩ đến điều này bèn dừng xe bên đường cách nhà Triệu Đại Vĩ hai ba trăm mét.
Cô ta tự đi bộ đến.
Kể cả quần áo mà hôm nay cô ấy mặc cũng khác xa cảm giác thời thượng như khi trước, mà mặc một chiếc váy dài màu phấn nhạt đơn giản tuy trông xinh đẹp nhưng không đến mức như hạc giữa bầy gà.
Cô ta đến nhà Triệu Đại Vĩ.
Tiền Mỹ Lâm nhìn hồi lâu mới nhận ra người này là Nguyên Sở Tinh.
“Cô gái họ Nguyên, lần này cô đến là...” Tiền Mỹ Lâm hỏi một cách thận trọng.
“Lần này đến là có việc muốn nhờ.” Nguyên Sở Tinh đáp thẳng.
“À, vậy tôi gọi Đại Vĩ quay về.”
Tiền Mỹ Lâm gọi điện cho Triệu Đại Vĩ.
Triệu Đại Vĩ thì đang ở bên vườn dâu ngắm những đoá hoa tràn ngập trong vườn.
“Hoá ra hoa lớn lên không khác khi còn trong chậu là mấy.” Triệu Đại Vĩ chỉ ăn dâu nhưng chưa từng nhìn thấy hoa dâu lớn lên trông thế nào, hôm nay xem như là được mở mang một phen.
Dư Hà nói: “Từ nụ hoa đến lúc nở hoa cần thời gian ba ngày, tôi nghĩ nhiều lắm là mười ngày. Dâu của chúng ta có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911271/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.