Ánh mắt hiếu kỳ mà lại bội phục của Lâm Tuyết Nhã dừng trên người Triệu Đại Vĩ: “Vậy thì vấn đề đến rồi, chúng ta phải làm thế nào?”
“Không cần làm gì cả, tiếp theo chúng ta chỉ cần đợi là được.”
“Không cần làm gì cả?” Lâm Tuyết Nhã cực kì nghi ngờ.
Không phải là cô không tin Triệu Đại Vĩ mà là anh quá thần bí rồi nên khiến cô ấy cảm thấy hơi ngờ ngợ.
Nhưng cũng chính vì loại tự tin này của Triệu Đại Vĩ cộng thêm cảm giác thần bí mới khiến cho người chị lớn như cô hết lòng hết dạ đến thế với cậu em trai Triệu Đại Vĩ.
“Ôi, có phải mình đã đánh giá cao mị lực của bản thân không? Mình có thể chinh phục người đàn ông như vậy sao?” Lâm Tuyết Nhã cảm thấy dường như hi vọng này không lớn như trong tưởng tượng!
Thế nhưng Lâm Tuyết Nhã cũng không bỏ cuộc bởi vì cô ấy đã càng ngày càng thích Triệu Đại Vĩ.
Người đàn ông khác hoàn toàn không gây chút hứng thú nào cho cô.
…
Trong lúc Triệu Đại Vĩ chờ đợi ở bên này thì cùng lúc đó vẫn xảy ra một chuyện khác!
Sau khi Ngô Tuyết Dao được Triệu Đại Vĩ giúp đỡ, bởi vì cảm kích nên cô gọi điện cho người cha Ngô Hải của mình và vui vẻ nói: “Cha, mắt của con được một anh trai tốt bụng chữa khỏi rồi! Hơn nữa, nếu như hôm nay không phải anh trai tốt giúp thì con đã bị người khác ức hiếp rồi!”
Tim Ngô Hải rung động mạnh mẽ!
Từ trước đến nay, Ngô Tuyết Dao chính là tâm bệnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911179/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.