“Vì cớ gì?” Khương Tử Nhiếp cũng không thể hiểu nổi thái độ của Triệu Đại Vĩ, rõ ràng là đã tặng một hũ rồi, bán thêm vài hũ nữa lại khó xử đến như vậy hay sao?
Hơn thế nữa, nhìn vào đôi tay của mình đã trắng hơn vài phần một cách rõ ràng kia của chính mình, đồng thời da dẻ cũng đã mịn màng hơn cho nên cô ta lại càng có thêm khát vọng muốn sở hữu thêm nhiều hũ kem bùn như vậy nữa.
Triệu Đại Vĩ thấy Khương Tử Nhiếp như vậy đem lòng đem nghi hoặc và sự nghi hoặc đó đều hiện rõ lên trên mặt, lúc này anh mới lên tiếng: “Không phải tôi không cho, mà bởi vì các loại dược liệu chế tạo ra loại kem bùn này rất khó để có thể tìm được.”
“Trước mắt tôi cũng chỉ mới tìm được một vài gốc dược liệu, chế tạo và phân chia thành hai hũ kem bùn, một hũ tôi đã cho chị dâu tôi, hũ còn lại chính là hũ trong tay cô đó.”
“Hóa ra là như vậy.” Khương Tử Nhiếp gật đầu, trong lòng coi như đã hiểu rõ, tâm trạng cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Điều làm cho cô ta càng không thể kiềm chế được có chút đắc ý chính là loại kem bùn này cũng chỉ có hai hũ, mà Khương Tử Nhiếp lại là người có được một trong số đó!
Đường Nghệ Thiên đứng bên cạnh, trong lòng thực sự như phát điên lên, vẻ mặt anh ta trông cứ như ăn phải ruồi phải bọ nhưng vẫn phải nhẫn nhịn cơn tức hết lần này đến lần khác mà không cách nào phát tác ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911117/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.