Triệu Đại Vĩ tiến về trước cầm cây thuốc đó trên tay nhìn kỹ.
Chỉ thấy trên nhánh thuốc có bốn lá, trên lá mọc đầy một lớp lông mỏng mềm mại, thoạt nhìn giống như một lớp sương trắng bao phủ.
Ngửi thử mùi của nó, Triệu Đại Vĩ cảm thấy mùi hương vô cùng thơm ngát, mùi thơm rất đặc trưng.
Sau đó anh ta kinh ngạc một trận!
“Đây là Tiên Tử Tiếu! Bây giờ chắc không thể tìm ra được loại thảo dược này, không ngờ ở Đại Long này vẫn còn tồn tại thứ đồ tốt thế này!”
Tiên Tử Tiếu, đó là một loại thảo mộc, có công hiệu dưỡng da rất tốt. Nhưng từ lâu đã được xác nhận là đã tuyệt tích.
Nên khi nhận ra cây Tiên Tử Tiếu trên tay, Triệu Đại Vĩ im lặng lúc lâu.
“Đại Vĩ, chú đang làm gì vậy?”
Thấy Triệu Đại Vĩ hình như đang ngẩn người, Tiền Mỹ Lâm đến gần, nhìn kỹ thứ nằm trong tay Triệu Đại Vĩ. Nhưng cô ấy hoàn toàn không nhận ra được có gì không đúng.
Triệu Đại Vĩ nói: “Đây là đồ tốt, nếu sau này chị có nhìn thấy liệu có thể giúp tôi để ý một chút không?”
“Cái này ấy à...” Tiền Mỹ Lâm cầm lấy nó, nhìn tới nhìn lui một lúc rồi chắc nịch bảo: “Chị từng nhìn thấy nó, không tính là thứ gì hiếm lạ đâu.”
“Thật sao?” Triệu Đại Vĩ phấn khích. Nếu loại thảo dược này vẫn còn tồn tại vậy tất cả sản phẩm dưỡng da trên thị trường hiện này đều thành rác rưởi hết!
“Đương nhiên là thật rồi, chị lừa chú làm gì? Nếu chú cũng cần loại thảo dược này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/911116/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.