Sau đó, Triệu Đại Vĩ vẫn đi mua những nguyên liệu khác để làm món mì thịt chưng dưới ánh mắt kỳ lạ của mọi người.
“Loại thịt ngon nhất là thịt ba chỉ lợn có sự kết hợp hài hòa giữa phần thịt mỡ và phần thịt nạc, tất cả sẽ tạo nên món mì mang hương vị ngon nhất.”
“Tốt nhất là phải chuẩn bị mấy loại gia vị để làm cho phần thịt đậm đà hơn.”
Trịnh Mỹ Sơ cũng không quên nhắc nhở.
Triệu Đại Vĩ vốn là một đầu bếp, mặc dù món mì thịt chưng này không phải sở trường của anh nhưng nếu nói riêng về phần thịt thì anh chắc chắn mình có thể nấu rất ngon.
“Tôi biết rồi.”
Triệu Đại Vĩ mua nửa cân thịt lợn ba chỉ, sau đó mua một số loại gia vị để ướp khác, chẳng hạn như tương đậu tằm, hành, gừng…
Sau khi mua xong, hai người Triệu Đại Vĩ và Trịnh Mỹ Sơ cùng nhau quay về.
Trịnh Mỹ Sơ hỏi: “Triệu tổng, tôi phát hiện mọi người cứ nhìn chúng ta mãi, nhưng không hiểu sao ánh mắt của họ không còn giống như trước nữa. Anh có biết tại sao không?”
Cô ấy không hiểu chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng ánh mắt của mọi người đầy vẻ kỳ quái.
Triệu Đại Vĩ xách con gà mái già to vừa bị thịt và nói: “Có thể là do cô thích gà mái già to.”
“Thích con gà mái già to mà cũng không được phép sao?”
Suy nghĩ của Trịnh Mỹ Sơ có phần đơn giản, mãi một lúc cô ấy vẫn chưa hiểu được lý do.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/3290479/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.