= Thứ Trịnh Mỹ Sơ muốn mua là gà mái.
Mì thịt chưng muốn ngon hơn thì nước dùng rất quan trọng.
Bà ngoại của Trịnh Mỹ Sơ thích dùng gà mái hầm canh, sau đó dùng canh gà mái nấu mì thịt chưng, mì làm như vậy sẽ ngon hơn trong quán ăn làm nhiều.
Trịnh Mỹ Sơ nói nguyên liệu cho Triệu Đại Vĩ biết.
Sau Triệu Đại Vĩ ghi lại nguyên liệu thì cùng cô ấy đến chợ để mua nguyên liệu tươi.
Có thể vì Trịnh Mỹ Sơ mặc Hán phục, nhiều người đi trên đường không nhịn được mà ngoái lại nhìn cô ấy vài cái, điều này khiến Triệu Đại Vĩ cũng cảm nhận được ánh mắt tò mò của mọi người.
“Tỷ lệ quay đầu của Hán phục rất cao, dù là nam hay nữ đều hướng ánh mắt về cô.”
“Cũng được đó.” Trịnh Mỹ Sơ thích Hán phục, với lại cô ấy thường mặc như vậy, cũng không có vấn đề gì, mà cô ấy cũng đã quen với ánh mắt tò mò của mọi người rồi.
“Triệu tổng, anh thích bộ này không?” Cô ấy xoay một vòng trước mặt Triệu Đại Vĩ.
Trịnh Mỹ Sơ vốn rất xinh đẹp lại rất dễ thương, làm động tác này thật sự rất tuyệt, thật sự dễ thương đến nao lòng.
Mái tóc dài đen được hất lên, Hán phục màu xanh nhạt tung bay theo chuyển động của cơ thể, xoay một vòng tạo ra độ cong hoàn mỹ.
Triệu Đại Vĩ nói: “Thích, nhưng cô đang thu hút sự chú ý của nhiều người lắm đấy.”
“Không sao đâu.”
Trịnh Mỹ Sơ sẽ không để ý đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/3290478/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.