Hứa Thục Quân ngầm hiểu, trên mặt đột nhiên toát ra nụ cười tươi như một đóa hoa, vô cùng xinh đẹp và mừng rỡ nói: “Giám đốc Triệu, tôi lập tức sắp xếp cho cậu một gian phòng!”
“Phòng bình thường cũng được rồi, không cần xếp phòng lung tung. Chị biết mà tôi không để ý mấy cái này lắm.”
Chính vì xuất thân nông dân, cho nên Triệu Đại Vĩ cũng không thích phô trương lãng phí.
Lúc Triệu Đại Vĩ còn nghèo, lấy đất làm chiếu, lấy chăn làm trời, cho dù sau này đã là một tỷ phú tháng thu nhập cả tỷ thì anh và chị dâu vẫn ở trong căn nhà cũ nát ngày xưa.
Vì thế nên đối với chuyện nhà ở, anh thật sự không quan tâm lắm.
“Được.”
Hứa Thục Quân vô cùng kinh ngạc với lựa chọn của Triệu Đại Vĩ, thế nhưng sau khi kinh ngạc đến vậy thì cô lại càng thêm kính phục anh.
Thế là, đêm hôm đó Triệu Đại Vĩ ở lại khách sạn Long Hồ.
Bởi vì hơi mệt, hơn nữa cũng không còn sớm, nên anh tắm rửa qua một chút rồi lập tức đi nghỉ ngơi.
Hứa Thục Quân lại kéo Tưởng Tử Phi qua một bên, hỏi tình hình cụ thể ở câu lạc bộ giải trí quốc tế Khải Duyệt.
Khi biết hành động vĩ đại của Triệu Đại Vĩ ở Khải Duyệt, trong lòng Hứa Thục Quân giật mình dao động.
Lần này cô thật sự động lòng!
Một bà cô hơn ba mươi tuổi, đã nhiều năm qua chưa từng rung động với người đàn ông nào, thế nhưng lúc này đây đã hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/3290454/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.