Sáng sớm, Triệu Đại Vĩ đến khách sạn Long Hồ.
Một xe túi thơm đã được vận chuyển đến cửa của khách sạn Long Hồ.
Tính toán sơ bộ trong xe cũng có đến mấy nghìn túi thơm.
Vì hôm nay là một ngày đặc biệt nên Hứa Thục Quân cũng ăn mặc rất đẹp, chiếc váy dài màu hồng phấn bó sát cơ thể, cổ đeo dây chuyền ngọc trai, nhìn rất khoan thai, đoan trang, hệt như một quý bà.
Hứa Thục Quân nói: “Triệu tổng, cậu đã giải quyết với phía Đàm Tuyết Lăng chưa? Giải quyết thế nào? Tôi hơi tò mò không biết Triệu tổng dùng mánh khóe gì để thu phục được một siêu sao như Đàm Tuyết Lăng.”
Hứa Thục Quân nghi ngờ Triệu Đại Vĩ và Đàm Tuyết Lăng có mối quan hệ mập mờ.
Nhưng cô ta không tiện hỏi rõ, chỉ có thể nói bóng nói gió.
Lúc đưa ra câu hỏi, nhịp thở của cô ta nhanh hơn bình thường, vòng một được ôm sát bởi chiếc váy hồng cũng phập phồng lên xuống theo từng nhịp thở, tựa như làn nước gợn lăn tăn.
Vốn dĩ cơ thể Hứa Thục Quân đã rất phồn hậu, bây giờ lại mặc chiếc váy ôm như này, trong chớp mắt cơ thể của cô ta đã thu hút sự chú ý của Triệu Đại Vĩ.
Triệu Đại Vĩ thầm cảm thán Hứa Thục Quân đúng là yêu quái, không phải là tiểu yêu dùng thủ đoạn thấp hèn, mà là một yêu quái chín chắn, thuần thục trong việc mê hoặc lòng người.
Triệu Đại Vĩ mỉm cười, đáp: “Không dùng mánh khóe đặc biệt gì cả, chỉ là giúp đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-ranh-manh/3290448/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.